truyen me con o chung phong tro
Rồi thời gian cứ thắm thoát trôi nhanh, mẹ tôi do khóe ăn nói nên đã học theo nghề cỏ dì út là bán rau quả tại chợ, còn tôi thì đi học cứ về thì chạy ra phụ mẹ coi hàng và dọn hàng khi tang chợ. Những người xung quanh khen mẹ tôi giỏi, làm zậy mà nuôi con học đại học, mẹ tôi cũng cảm thấy hảnh diện về con trai mình.
Đây Là Trang Web Dọc Truyen Miễn Phí Và Phổ Biến Dành Cho Mọi Người . Chúc Mọi Người Doc Truyen Vui Vẻ Truyện Sex Dâm Dục - Mẹ Con Chung Phòng Trọ ( Siêu Phẩm Đang Update )(Phần 3) TẢI APP LUCKY88 - Thông Tin Về Nhà Cái Dubai Oxbet.
Đọc truyện Tiên luyện chi lộ full - Phần 2 trên điện thoại, cập nhật hằng ngày. CHƯƠNG 114: LUYỆN NGỤC LỘ- CON TIN. CHƯƠNG 114: LUYỆN NGỤC LỘ- CON TIN. Cho dù Triệu Thụy đơn thuần đến đâu cũng biết đám tu sĩ chung quanh khăng định không có hảo ý với mình.
Mẹ nhìn tôi ăn với vẻ mặt là lạ, ăn xong tôi dọn dệp, mẹ đi tắm, đến vòi nước rữa miệng thì nhìn qua thấy mẹ đang lôm khom tắm, tôi thấy làng da mẹ trắng thật, cập mông tròn, rồi chợt mẹ quay sang, thấy tôi, mẹ cười làm tôi hết cả hồn, chim mẹ không có cong long nào hết, tôi oản đi ra rồi lên gát học bài.
Đồng thời, để giảm thiểu tỷ lệ trẻ em sinh ra bị lây HIV từ mẹ sang con, các biện pháp dự phòng lây truyền hiv từ mẹ sang con cần được tiến hành càng sớm càng tốt, ngay từ trong giai đoạn tiền sản (trước khi mang thai) - áp dụng cho tất cả các phụ nữ dự định mang thai nói chung, không phân biệt có
Ich Möchte Dich Gerne Kennenlernen Englisch. Một đường thông suốt, ngẫu nhiên gặp được không ít tộc đàn tán loạn, nương tựa vào thực lực của bọn họ không nói hai lời trực tiếp xông qua, một đường thông trong quá trình rượt đuổi không có tộc đoàn quá mạnh nào, nhưng mà số lượng so với cả một quân đoàn như lúc trước thì không có nhiều uy hiếp, năm người phi thường thuận lợi xông qua phiến thung lũng hỗn loạn này, đến chân núi ngọn núi lũng sau lưng không ngừng vang lên âm thanh ầm ĩ, năm người hiện tại đã đứng chỗ cao, có thể thu toàn bộ phiến thung lũng vào họ nhìn thấy cả tộc đàn đang đuổi theo một thân ảnh đỏ tươi, chín cái đuôi rực rỡ chạy trong bóng thân ảnh này không ngừng tiếp cận chỗ của bọn họ, nhưng mà có thể nhìn thấy đàn thú màu đen phía sau của nó, khí lãng cuồng dã của đàn thú này năm người cảm ứng được, nếu như bị hãm sâu vào trong đó, không biết phải chiến đấu bao lâu mới có thể thoát thân độ của tiểu hồ ly cực kỳ nhanh chóng, thú triều màu đen sau lưng của nó đã bị bỏ xa, những Ô Giáp Uyên Thú ngăn cản phía trước không thể làm gì với tốc độ của nó, dần dần đã không ngừng kéo dài khoảng cách với đàn Cảnh truy đuổi tráng lệ Lãng phát ra một tiếng cảm Thằng này thật sự chỉ dựa vào một Thất Tội Hồ giết chết kẻ thống trị đàn thú, nhưng lại đường hoàng ương ngạnh chạy trên lãnh địa của đàn thú!Trầm Mặc co quắp miệng, người bình thường không thể làm ra chuyện Sở huynh đệ đúng là nhân trung chi long, tại hạ bội phục, bội Lãnh Xuyên rất khiêm tốn nói Triêu thư sinh, ngươi bội phục người khác đã dùng cái sọt để đựng rồi, hơn nữa giả rất đúng Duyệt nói Lãnh Xuyên động một chút là bội phục bội phục, Mục Thanh Y triệu hoán hồn sủng, một khi có kỹ năng đặc thù gì thì hắn sẽ bội phục một phen, quý tộc Bạch Yểm Ma của Trầm Mặc hắn cũng bội phục bội phục, ngay cả Băng Sơn Sư của Đằng Lãng hắn cũng bội mà nói trở lại, lần này Sở Mộ có thể lấy đầu tướng địch trong vạn quânhơn nữa dùng phương pháp bạo lộ nhưng lại dễ dàng vượt qua trùng vây của kẻ địch thoát đi, năng lực ứng biến và bỏ chạy hoa lệ này quả thật làm cho người ta bội phục, nếu không phải thương xuyên bị rượt đuổi, khẳng định không có khả năng ngựa quen đường cũ thế này....Mọi người đi trong thời gian ngắn, Sở Mộ thoát khỏi quân đoàn Ô Giáp Uyên Thú sau đó không lâu đã xuất hiện trước mặt mọi Thật vui vẻ nha?Bàng Duyệt tươi cười ngọt ngào trêu chọc Sở Coi như cũng Mộ cũng không có vui vẻ hay không, ngược lại tiểu Mạc Tà rất lâu không có kích thích như vậy, hưng phấn không thôi lắc lư cái Sở Mộ, ngươi thật sự không có triệu hoán Bạch Yểm Ma?Đằng Lãng hỏi một Không Mộ nói Trong sào huyệt khẳng định có rất nhiều Đế Hoàng cao cấp, ngươi làm sao làm được?Trầm Mặc đuổi theo Thanh Y cũng dùng đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, rất ngạc nhiên Sở Mộ làm thế nào lấy được nội tạng kết tinh của kẻ thống Mộ cao thâm mạt trắc cười cười, không thể giải thích tốt, dù sao lúc trước tiềm hành hắn lợi dụng năng lực tác tệ của bán thị gia tộc có phương pháp làm cho sủng vật lột xác nhanh hơn giống như Bất Hủ Tuyền Thủy, cũng là một dạng nước suối sản xuất trong linh địa đặc thù, loại nước suối này gọi là Mục Thị Tuyền, bởi vì suối này chỉ có người Mục thị mới thị đến thế hệ của Mục Thanh Y chính là nhất mạch đơn truyền, biết rõ nước suối này cũng chỉ có mình Mục Thanh Y mà thôi, phải tới ngày Mục Thanh Y nhận lấy đệ tử mới có thể pha loãng nước suối cho đệ tử của Mộ cần là nước suối hoàn mỹ cho cấp Đế Hoàng, muốn cho một hoàn mỹ cấp Đế Hoàng phát triển nhanh hơn, như vậy nước suối phải là tinh khiết nhất, hơn nữa số lượng cũng không Thanh Y tỏ vẻ trong không gian giới của nàng chỉ có gửi một ít, nhưng mà một ít nước suối này đủ cho hoàn mỹ cấp Đế Hoàng tăng từ một đoạn lên sáu đoạn, sau sáu đoạn cần nước suối lớn Nếu ngươi cần thì ra khỏi Yêu Cảnh ta sẽ mang ngươi đi tới nơi sản sinh, ta có một đoạn thời gian rất dài không có đi thu thập, hiện tại có lẽ tồn không Thanh Y nói ra. - Mộ cũng không khách một đoạn tăng lên mười đoạn bồi dưỡng bình thường thì không có mười năm thì khó hoàn thành, hiện tại không có thiếu tài nguyên, hơn nữa hồn niệm của Sở Mộ tương đối cao, tìm được hồn sủng thấp đoạn thì tăng lên vùn vụt, nhưng tuy vậy cũng cần thời gian năm sáu năm,Năm sáu năm dài dằng dặc như thế Sở Mộ không đợi được, nhất định phải tìm một ít linh vật đặc thù phụ trợ...Trong hoàng tộc cự sơn không thể dùng khắp nơi có bảo để hình dung, vô số tinh thạch cùng linh mạch làm cho người ta hoa mắt, nếu nhân loại chiếm được ngọn núi này làm của mình, khẳng định sẽ tạo ra được một nhóm lớn cường giả!Chỉ tiếc những tài nguyên ở chỗ này lại thành tựu cho một đám hồn sủng cao cấp hoang dại, số lượng của chúng vượt qua tưởng tượng của sáu người, thực lực của chúng cường đại tới mức dẫm nát cường giả đỉnh phong của nhân loại là dư đỉnh cự sơn càng ngày càng gần, những sinh vật kia cấp bậc cũng càng cao, vốn có thể một mình giải quyết một đám, bây giờ đụng phải sinh vật nào cũng cần liên thủ. Như vậy mới có thể tiết kiệm sức chiến đấu lớn Chúng ta sắp tới Thanh Y khống chế Mính Tiên Điểu bay xuống, dung nhan tiều tụy mừng Lãnh Xuyên, Trầm Mặc, Đằng Lãng, Bàng Duyệt cũng đã có chút chết lặng, bọn họ ngẩn đầu nhìn qua ngọn núi lửa phủ đầy tro bụi kia, nhìn thấy mây lửa cuồn cuộn thì tâm tình như được giải thoát!Lịch lãm rèn luyện thời gian dài như vậy bọn họ mới trải qua lần đầu tiên trong đời, Triêu Lãnh Xuyên cùng Trầm Mặc không nói trước, hồn sủng Đế Hoàng cao đẳng của Bàn Duyệt và Đằng Lãng tiêu hao toàn bộ rồi, nếu như con đường dài hơn một chút thì đoán chừng bọn họ căn bản không có sức triệu hồi hồn sủng ra chiến đấu trời vẫn tối tăm mờ mịt Nhưng mà nhìn qua đỉnh của ngọn núi lại hình thành một đám mây lửa chói mắt, màu sắc đỏ rực này báo hiệu cho bọn họ biết đã tới nơi. Đây là thế giới của địa người đi qua hương lửa nóng, dung nham nóng chảy hiện ra, so với lửa còn nóng hơn nhiều. Trong khe hở của đá mọi người nhìn thấy từng bó lửa Chúng ta còn phải đi lên bao cao nữa Lãng quay đầu lại, từ trên cao nhìn qua phong cảnh chung mà biểu hiện của Đằng Lãng bỗng nhiên cứng đờ, dần dần lại biến thành rung Các ngươi mau nhìn!Đằng Lãng chỉ vào đườn chân trời, cả kinh kêu một người nhao nhao quay đầu, ánh mắt nhìn qua bụi mù của núi lửa, bọn họ nhìn thấy ngọn núi lúc ban đầu lĩnh nguy nga lúc trước đã biến thành một điểm lồi lõm, những vết hãm sâu vào của sơn cốc tạo thành một dấu vết...Những chuyện này không đủ làm cho bọn họ cảm thấy kinh ngạc. Làm cho bọn họ và Đằng Lãng mặt mũi tràn đầy hoảng sợ chính là bên ngoài cự sơn, thời điểm từ trên cao nhìn xuống Trận Cốc thì phát hiện một đồ họa hiện ra trước mặt, trải dài trên cả vùng đất xa sắc thiểm điện trở thành họa tiết tươi đẹp điểm xuyến lên bức cốc dài hẹp hình thành ký hiệu đặc cốc âm u lại dày đặc trận ngọn núi nguy nha chính là trục điểm của bức đồi núi trên mặt đất chính là giàn giáo cho cả trận đồ, tạo thành một hình ảnh trùng kích thị giác vô cùng đồ Cái này...Mục Thanh Y đã nói không ra lời, vội vàng mở văn hiến trong tay của mình ra. Nhưng mà sau khi tìm kiếm thì nàng không tìm được đáp Ngươi muốn tìm có phải cái này không?Sở Mộ đem vị trí bìa của văn hiến ra, chỉ vào những ấn ký bí mật trên mặt văn Thanh Y vội vàng lật qua, liếc mắt nhìn qua huy chương giống như đồ án kia, sau đó lại nhìn qua đồ án khổng lồ trải dài tới tận chân Thanh Y không ngừng lặp lại động tác này, biểu hiện trên mặt càng ngày càng khiếp Cơ hồ nhất trí!Rốt cục Mục Thanh Y đã đưa ra kết luận. - Nói như vậy, chúng ta ở trong Trận Cốc càng nhiều tháng rồi. Không sai biệt lắm chính là đi trong đồ án này?Trầm Mặc mặt mũi tràn đầy không thể tin Vậy bây giờ chúng ta đang đứng ở nơi nào, có phác họa Trận Cốc hay không?Bàng Duyệt điểm này Đằng Lãng lắc lắc đầu nói- Chuyện này có khả năng không lớn, đồ án rậm rạp phức tạp, nhìn thì nói hùa nhưng mà trí nhớ không cách nào nhớ Thời điểm chúng ta đọc chú ngữ thì tiêu hao hồn lực, còn có một chút chú ngữ nếu cấp bậc không đủ cưỡng ép niệm lên sẽ tạo thành cắn trả đối với chúng ta. Đồng dạng trận đồ cũng là như thế. Đây là phiên bản thu nhỏ của Trận Cốc, đồ án trong đó là mấy vạn chú ngữ tạo thành, mỗi một đồ trận đều có một chú ngữ, muốn ghi chép tiêu chuẩn lại thì đồng đẳng với phải niệm mấy vạn lần chú ngữ. Khắc ấn sư mạnh nhất trong lĩnh vực nhân loại chúng ta cùng thiết trận sư khắc ấn muốn phong ấn sinh vật cấp Đế Hoàng cũng cần thời gian một Còn nữa, đồ án càng nhỏ ngược lại càng không dễ khắc ấn, một khi phạm sai lầm thì chú ngữ bị cắt đứt, phải làm lại từ Cho nên đồ án là phải khắc thành trăm phần trăm. Kỳ thật ấn ký của đồ trận đã chứng minh. Thành Bất Hủ và Phong Ấn Tháp có ghi chép rõ ràng phong ấn bên trong là những thứ gì, hơn nữa là trận phong ấn, phương diện quản lý cũng có hệ thống riêng, ghi chép mỗi trận pháp phong ấn bên trong, những người thiết trận phải đưa hồn niệm của mình vào bên Ai, nói nhiều như vậy chính là vì nói cho các ngươi biết, ấn ký đồ án trong tay Mục nữ thần chứng minh đồ án mà chúng ta nhìn thấy là nguyên vẹn, ít nhất đã từng là nguyên vẹn!Đằng Lãng nói những lời này làm cho mọi người vô cùng nghi hoặc, nếu đồ án văn hiến trong tay Mục Thanh Y không phải miêu tả như vậy, vậy ai có bổn sự lớn như vậy, có thể thu nhỏ cả đồ án khổng lồ lại như vậy!- Giải đồ án này ta không hiểu lắm, Đằng Lãng ngươi nói đồ án trong Trận Cốc ngụ ý là Mộ mở miệng Trận đồ trên thế giới có thể phân thành hai chủng, một loại là dùng để phong ấn sinh vật, thường thấy nhất là phong ấn trận, thành Thiên Hạ thành Bất Hủ cùng thành Vạn Tượng Phong Ấn Tháp chính là loại phong ấn Một trận đồ khác là chiến trận, loại trận đồ này dùng trong chiến đấu. Lĩnh vực, hoàn cảnh, công kích, phòng ngự, mê huyễn, quấy nhiễu... Ta có thể nói rất trách nhiệm là người biết cách bố trí chúng trên thế giới này rất ít. Ngược lại có chút hồn sủng có kỹ năng phóng xuất ra. Nói như vậy loại trận đồ này cấp bậc vô cùng cao, đối với cấp chúa tể cũng có lực sát thương cực Lãng nói những lời này làm cho Sở Mộ nhớ tới nữ nhân phản bội chạy nhân này dường như hiểu được thiết trận, ban đầu ở thành Hướng Vinh thì thiết lập sát trận, muốn đem Sở Mộ cùng Bạch Yểm Ma một mẻ hốt gọn, đáng tiếc là nàng thất nữa nghe Mục Thanh Y miêu tả, nàng bị Đế Cơ thiết hạ bẩy rập cũng rơi vào trong trận đồ hoa cỏ như thế, nếu không thì thực lực của bọn họ không thể làm gì Mục Thanh Một loại là phong ấn trận, một loại là chiến trận, nhưng mà ta cảm thấy loại nào thì Trận Cốc thật đáng sợ!Bàng Duyệt nói xong một hồi toàn thân rùng mình!Sau khi nhìn qua ấn ký đồ án thu nhỏ của Trận Cốc, lại nhìn qua mấy vạn tiểu trận tạo thành siêu cấp đại trận của Trận Cốc đây là một phong ấn trận, khổng lồ như thế cần mấy vạn tiểu trận phong ấn sinh vật cường đại nào?Nếu đây là một chiến trận, dùng ngọn núi, hạp cốc, vực sâu, địa liệt, nếu miêu tả khái quát thì cường đại ra sao, sẽ sinh ra lực lượng khổng lồ này, dùng xu thế hủy thiên diệt địa để hình dung đều không đủ a?- Đây chỉ là trận đồ hoang phế thời viễn cổ đấy, nếu tồn tại đến nay thì trận đồ này không phải đùa, tuyệt đối không phải lĩnh vực nhân loại chúng ta nhìn Lãng nói Tu hành không chừng mực, càng lên cao càng thấy mình nhỏ bé. Tiền nhân nói không có Lãnh Xuyên khẽ thở hạn của nhân loại là Đế Hoàng đỉnh phong, vượt qua Đế Hoàng chính là cấp chúa tể, mà nhân loại cấp chúa tể lại phi thường có hạn. Trước mắt trận đồ này có công hiệu thế nào không nói, chỉ nói sinh vật cấp bậc như Lôi Đình Cự Nhân chẳng qua chỉ là một sinh vật thức tỉnh trong trận đồ mà thôi, cũng đủ để chứng minh cấp Đế Hoàng đỉnh phong trước mặt trận đồ này vô cùng nhỏ bé/Bốn người đều cảm thấy ảm đạm, dù sao bất luận là vùi đầu khổ tu hay ngẩng đầu lại phát hiện mình vẫn nhỏ bé đứng ở chân của hồn sủng sư chi đạo cũng cảm thấy như Ai, kỳ thật cấm vực rộng lớn tới mức nhân loại chúng ta không cách nào nhìn rõ được, chúng ta nên ý thức được nhân loại rất có thể đang ở trong một thế giới nhỏ hẹp không đi ra ngoài mà núi lửa tràn ngập trong không khí, bao phủ phạm vi trăm dặm quanh đỉnh lửa đỏ tươi phóng lên trời chói mắt kinh tâm, hình thành hỏa liên trên bầu trời cao cao, thỉnh thoảng có đá và dung nham rơi xuống oanh kích lên sơn thể, lưng núi tràn ngập vết thương và những vết nứt nham lửa này xao động bất quy tắc, thời điểm sáu người từ trong tràng cảnh rung động này tỉnh lại thì bọn họ nhìn thấy biển lửa kinh tâm động phách trên bầu trời!Hoa lửa dày đặc, như mộng như ảo, miệng núi lửa biến thành đỏ bừng, ngay cả đồng tử cũng bị ánh lửa chiếm thanh nổ mạnh vang lên bên tai, khí tức hủy thiên diệt địa từ trong núi lửa bắn ra ngoài, sáu người không dám dừng lại ở nơi này quá lâu, bọn họ mạo hiểm đi lên trong màn lửa như sao băng kia, chạy lên đỉnh hoàng lửa đứng vững, nó vô cùng cao, cao chừng năm ngàn mét, nếu so với thế giới loài người thì nó cao tới mức khủng bố.
"Trong biển người mờ mịt, nhưng chỉ cần liếc em một cái, tôi lại không thể nào quên được bóng hình em" Tô Nguyện không nói gì nhìn tin nhắn trên di động, chỉ cảm thấy toàn thân bắt đầu nổi da gà. Trong lòng thầm nghĩ Này sợ là có người si tình nào đó gửi tin nhắn nhầm người rồi đi? Nghĩ đến cậu cửa nhà còn không bước ra nửa bước nữa là, cái gì mà "Mờ mịt biển người" chứ? "Gửi nhầm người rồi!" Trả lời đối phương một tin nhắn, nhắc nhở đối phương gửi lầm rồi, bằng không cậu cũng không muốn bị hiểu lầm. Đối phương không có trả lời lại. Nhưng mà đến ngày thứ hai, tin nhắn lại tới nữa! "Tôi đã biết là tôi không đúng, nhưng tôi vẫn nhịn không được muốn yêu em, buổi sáng tốt lành người yêu của tôi." Tô Nguyện bất đắc dĩ gõ gõ bàn phím, người nọ hẳn là nghĩ đến cậu muốn lừa gạt hắn sao?! "Ngươi thực gửi sai người rồi, ta không có lừa ngươi......" Như trước không có tin nhắn hồi lại...... Ngày hôm sau, Tô Nguyện lại nhận được tin nhắn...... "Chúng ta hô hấp cùng một ngày chung một bầu không khí, nhưng tôi lại không cách nào đến bên cạnh ôm lấy em..." Tô Nguyện phát điên, người này như thế nào liền cứ như vậy, chết cũng không hối cải chứ! Tức giận liền bấm vào dãy số gọi qua, chuông vang vài tiếng bên kia liền nhấc máy. Tô Nguyện cũng không quanh co lòng vòng, một hơi đem cỗ khí tức giận cùng lời muốn nói đều nói ra. "Uy? Xin chào, vị tiên sinh này hoặc là cô nương, ta mong ngươi đừng có mỗi ngày gửi tin nhắn cho ta có được không? Ta đều đã nói mấy lần là gửi lầm rồi gửi lầm rồi gửi lầm rồi! Ngươi như thế nào cũng không tin ta!" Bên kia không có đáp lời, chính là lập tức ngắt điện thoại. Tô Nguyện nhìn di động đã kết thúc trò chuyện, tức giận không có chỗ phát tiết, than thở một câu "Không lễ phép!" Sau đó liền không thèm quản gì nữa, nhu nhu mái tóc bởi vì ngủ dậy mà rối lung tung, mặc cái áo ngắn tay bước ra cửa phòng. Tô Nguyện là một tác giả viết tiểu thuyết, mỗi ngày chỉ rúc ở nhà gõ chữ, hầu như đều không ra khỏi cửa. Cậu còn có một bạn cùng phòng đã ở được vài năm, là một nhân viên văn phòng. Phòng ở này là cha mẹ mua cho cậu, cậu cảm thấy một người ở rất cô đơn liền đem một phòng ở đây cho thuê, còn có thể đổi lấy một phần thu nhập nho nhỏ. "Chào buổi sáng." Ra cửa phòng thấy người đang chuẩn bị xuất môn đi làm liền lên tiếng chào một câu. Người nọ quay đầu, ngại ngùng cười, "Chào buổi sáng," Sau đó lại nói "Cái kia...... Bữa sáng tôi đã chuẩn bị xong, cậu tự lấy...... Ách, ân, tôi đi đây." Tô Nguyện nhìn người bạn cùng phòng bối rối rời đi, thực bất đắc dĩ, người bạn cùng phòng này thực tốt, chính là rất hay thẹn thùng, động một chút liền đỏ mặt. Cậu cũng chỉ đành cười cười, vào buồng vệ sinh rửa mặt, trong nhà này chỉ có một cái buồng vệ sinh, cho nên bọn họ xài chung. Nhà vệ sinh được cọ rửa phi thường sạch sẽ, nhìn không có một chút tro bụi cũng như mùi hôi gì. Đương nhiên, cái này không phải do Tô Nguyện dọn, mà là nhờ có người bạn cùng phòng kia của cậu. Ăn bữa sáng ngon miệng được bạn cùng phòng làm, cảm thấy cuộc sống này thật đúng là tuyệt vời, không cần tự mình đi đổ rác, không cần tự mình nấu cơm còn có cơm ăn, nhưng lại không cần trả tiền. "Gặp được em, tôi thấy mình đúng là dùng hết thảy may mắn của đời mình." Ngày hôm sau cậu như trước thu được tin tức, Tô Nguyện đã lười đi để ý, cứ để cho hắn nhắn gì kệ hắn, dù sao chỉ là cái tin nhắn mà thôi, không quấy rầy đến mình. Sau đó cậu buổi sáng mỗi ngày đều có thể nhận được một cái tin nhắn tràn ngập tình yêu, tính đi tính lại, cậu cảm thấy người này không đi viết ngôn tình kiếm tiền thật sự là rất phí. "nhớ em." Thói quen mỗi ngày đều thấy lời tâm tình thật dài, đột nhiên hôm nay lại chỉ có ngắn ngủn hai chữ, làm Tô Nguyện có chút không quen. Nghĩ rằng, có lẽ do mấy ngày nay mình cùng hắn cũng đều gặp khó khăn nên cậu thấy hơi đồng cảm. Bạn cùng phòng của Tô Nguyện đi công tác một tuần, một tuần này, Tô Nguyện đều là ăn bên ngoài, trong nhà vệ sinh cũng đã rất lâu không quét tước, rác rưởi thì chất đống. Quả nhiên, Tô Nguyện không có bạn cùng phòng của mình, cuộc sống sẽ không thể tự gánh vác...... Vì là tâm tình như vậy, cậu từ ngày ấy trò chuyện tới nay, lần đầu tiên lại nhắn lại một tin. "Tâm tình không tốt?" "Ân." Tô Nguyện thật không ngờ đối phương thế nhưng lại trả lời mình ngay, có chút thụ sủng nhược kinh. "Trong lòng tôi tâm tình cũng không tốt đâu..." "Sao thế, phát sinh cái gì ư?" "Aizz, phát hiện chính mình căn bản không có năng lực tự gánh vác, có chút bi ai." " Ách..." "Nói xem, ngươi thật sự thích ta?" " Ân." "Ngay cả một người vô dụng không tự gánh vác được cuộc sống của mình mà ngươi cũng thích?" "Tôi sẽ chiếu cố em!" "Cô nương, nghe ta, ta như thế này không đáng đâu." "Tôi là nam!" Tô Nguyện cả người run lên, thiếu chút nữa điện thoại cầm trên tay rơi xuống. Cậu vạn vạn lần cũng không nghĩ tới đối phương là một tên nam nhân! Nam đó! Cậu tuy rằng không kì thị gì, nhưng cậu xác thực mình 100% là một thẳng nam a! "Cái kia...... Tôi là thẳng nam." "Tôi biết, nhưng mà tôi nguyện ý chờ, đợi cho em tiếp nhận tôi" Tô Nguyện co rút khóe miệng, người này...... Thật không biết nói cái gì cho phải...... "Đừng nháo, chúng ta quen biết cũng không có quen biết, ngươi chờ cái đầu ngươi a" "Ách..." "Tôi ra ngoài gọi cơm đây, không hàn huyên nữa, tái kiến." "Được rồi" Sau đó mỗi ngày như trước đều có thể nhận được tin nhắn, nhưng nội dung đã có biến hóa rất lớn. Có đôi khi là giới thiệu một loại cây, có đôi khi là đề cử một vài món ngon, có đôi khi là nói về nhiệt độ không khí ngày mai...... Không biết có phải cậu nhầm hay không, tổng cảm thấy hắn ta rất quen thuộc, biết cậu khi nào thì rời giường, thích loại cây nào, thậm chí biết nhà cậu cách đó không xa chính là chợ... Tô Nguyện nghĩ, có lẽ người nọ hẳn là một người theo đuổi rất cuồng nhiệt. Nghĩ đến cậu cả ngày rúc ở nhà không có việc gì cũng có người theo đuổi? Thật là có chút bất khả tư nghị. Cậu có người theo đuổi hình như là cũng thật lâu thật lâu lúc trước đi? Ở đại học? Hay là lúc vừa tốt nghiệp đại học? Ngô..... Tựa hồ nhớ không rõ lắm. Dưới sự hướng dẫn cẩn thận của người đó, Tô Nguyện rốt cục có thể tự chăm sóc bản thân một chút, ít nhất không cần mỗi ngày ăn đồ bên ngoài. Kỳ thật ngẫm lại, tự nấu ăn cũng không khó, nhưng cậu trước kia như thế nào lại không làm nhỉ? Ai, xem ra là rất dựa dẫm vào bạn cùng phòng, làm cho chính mình ngay cả tự chăm sóc bản thân cũng không cần làm. Đúng rồi, bạn cùng phòng của cậu tên là Phương Chính =-=, lần đầu tiên nhìn thấy tên này, liền nghĩ đến hắn có lẽ là một béo ú lùn tịt, trông giống cái hình lập phương, hóa ra là không phải! Dáng người Phương Chính làm cho cậu thập phần ghen tị, ước chừng khác xa nhau 180◦, thuộc loại mặc xong quần áo liền nhã nhặn, cởi quần áo liền thành loại hình cuồng dã! Mà... còn cậu, có lẽ cậu chính là một tên tiểu nhược. Nhưng Tô Nguyện thực nhanh trí đem nguyên nhân đều đổ hết do gien di truyền. Thời điểm Phương Chính trở về, nhìn đến Tô Nguyện đầy vết sẹo trên tay, đau lòng thiếu chút nữa khóc thành tiếng, run rẩy bôi thuốc dán vết thương cho cậu, nói "Về sau tôi không đi nữa." "Ân?" Tô Nguyện bị hắn không đầu đuôi nói một câu, cái gì có đi hay không? Chẳng lẽ muốn cùng cậu ở với nhau cả đời sao? Phương Chính cũng là cảm thấy phỏng tay liền buông tay cậu ra, mặt đỏ tai hồng quay đầu đi chỗ khác, hướng lỗ tai phấn hồng về phía Tô Nguyện, Tô Nguyện chỉ cảm thấy trong lòng có một điểm bị chọc nhẹ! _[зゝ∠]_ hảo manh.... Khóe miệng tà ác gợi lên, vươn tay đến lỗ tai kia nhẹ nhàng sờ, quả nhiên, Phương Chính như con mèo tạc mao giật bắn lên, vẻ mặt không biết làm sao cộng thêm biểu tình vô tội nhìn cậu. "Cậu.....!" Phương Chính có chút hổn hển, nói ra một chữ xong liền cắn môi dưới không nói thêm gì nữa, chính là ánh mắt vẫn nhìn nhìn Tô Nguyện, giống như đang lên án cậu vừa mới làm một việc độc ác với mình vậy. Tô Nguyện đột nhiên cảm thấy bạn cùng phòng thật sự là rất đáng yêu! Nếu là một tiểu muội, cậu nhất định phải giữ, bây giờ còn ai đáng yêu như vậy chứ? Đáng tiếc a..... Đối phương là một nam nhân, mà lại còn là một nam nhân tốt từ trong ra ngoài. Phương Chính nhìn Tô Nguyện mang biểu tình bỗng dưng trở nên tiếc hận đứng lên, trực giác nói cho hắn, hắn chọc tới Tô Nguyện! Lập tức cũng không biết làm sao mà đứng lên.... "Cậu...cậu không sao chứ?" Thật cẩn thận, thập phần thật cẩn thận mở miệng. Tô Nguyện liếc mắt nhìn hắn, nhìn hắn mang bộ dáng thật giống tiểu tức phụ, thật không dám nghĩ tiếp, hắn đường đường chính chính một đại nam tử như thế nào sẽ có bộ dáng này chứ? Không phải là nên khí phách ngời ngời, bộ dáng không giận mà uy sao! Ai, thật sự là lãng phí một cơ thể hoàn mỹ. Phương Chính thật muốn gào khóc, hắn không biết làm sao lại đắc tội Tô Nguyện, Tô Nguyện nhìn hắn, ánh mắt luôn mang theo ý tứ khác lạ, nhưng là hắn cũng không biết cái ý tứ khác lạ kia đến tột cùng là cái gì? Chẳng lẽ hắn làm sai cái gì sao? Nhưng là hắn cũng không cảm thấy mình làm sai cái gì.... "Muốn bên em cùng nhau mỗi ngày xem ngày mặt trời mọc rồi lặn, hoa nở rồi tàn, cùng em bên nhau cho đến khi đầu bạc." Ngày hôm sau, lại tiếp tục có tin nhắn tâm tình gửi đến. Tô Nguyện cứ cảm thấy tựa hồ là lạ làm sao ý... Thời điểm ra khỏi phòng, từ WC nhìn đến Phương Chính đang ra khỏi cửa, hắn cầm điện thoại trong tay, trên mặt hồng hồng một mảnh, nhìn thấy Tô Nguyện đi ra mặt lại càng đỏ, ngay cả nói chuyện cũng không lưu loát "Tôi... Tôi... cậu, ngạch...Buổi sáng tốt lành." Lúc nói chuyện, ánh mắt còn không dám nhìn thẳng Tô Nguyện. Tô Nguyện nhìn hắn đầy kỳ quái, "Buổi sáng tốt lành." Thầm nghĩ, mới buổi sáng mà mặt hồng như vậy, có phải hay không làm ra cái chuyện gì xấu hổ? Nghĩ như vậy, ánh mắt nhìn Phương Chính liền ái muội rõ ràng hơn hẳn. Phương Chính bị ánh mắt lộ vẻ kỳ quái của cậu nhìn chằm chằm, mặt càng thêm đỏ, sau đó không ngừng trối chết chạy ra khỏi nhà tắm.
Đời sống Cộng đồng mạng Chủ nhật, 14/5/2017 1231 GMT+7 1231 14/5/2017 Bạn cùng phòng ở quá bẩn, phong cách sống khác nhau là hai trong số nhiều vấn đề khiến không ít sinh viên từ bạn thành thù trong tích tắc. Không ít trường hợp sinh viên lên mạng xã hội tâm sự, kêu ca vì những người bạn cùng phòng. Sự khác nhau về phong cách sống, những điều nhỏ nhất trong sinh hoạt hàng ngày khiến không ít người mất bạn sau khi ở chung phòng trọ. Bạn cùng phòng nghiện Facebook, mang người yêu về ngủ qua đêm, ở bẩn… là những nguyên nhân khiến cả hai có thể "trở mặt" sau một thời gian sống chung. Bạn cùng phòng ở bẩn, bừa bãi là nguyên nhân gây "chiến tranh", mất bạn. Ảnh Hàn Triệt. Bạn cùng phòng là 'thánh lười', bẩn “Mỗi lần đi làm về, mình lại phát điên khi nhìn cảnh tượng quần áo bừa bộn trên giường, bát đũa ăn xong không rửa, để kiến bò. Mình không hiểu sao đã nhắc nhở nhiều lần nhưng bạn cùng phòng vẫn không thay đổi được”, Mai Lan 24 tuổi, Hà Nam phàn nàn khi được hỏi về bạn ở chung phòng. Lan ở chung với người bạn cùng tuổi mới quen được khoảng 3 tháng. Sau đó, cô phải dọn đi vì bạn cùng nhà ở quá bẩn, không thể chịu được. Nhiều câu chuyện phàn nàn vì bạn cùng phòng ở quá bẩn. Mỗi lần đi làm về, Lan lại phải lao vào dọn dẹp, trong khi chỉ muốn nghỉ ngơi sau một ngày làm việc mệt mỏi. “Đầu tiên, mình còn nhắc lịch sự, sau đó bạn ấy vẫn không thay đổi đành nặng lời nên xảy ra xích mích. Mình phải chuyển phòng gấp vì không chịu nổi”, cô gái này chia sẻ thêm. Câu chuyện của Mai Lan không hề hiếm gặp. Thậm chí, nhiều người chơi với nhau từ bé cũng “quay lưng” chỉ vì những vấn đề vệ sinh khi chung sống. Thanh Mai sinh viên năm thứ hai, Đại học Hà Nội chia sẻ câu chuyện cô và bạn “chí cốt” không nói chuyện trong 3 tháng vì xích mích khi ở chung phòng. Theo nữ sinh viên, cô và bạn cùng tuổi khá hợp nhau về tính cách. Thế nhưng khi ở chung, nhiều vấn đề bắt đầu nảy sinh, nhất là tính lười của bạn chung phòng. “Từ ngày ở cùng, mình thấy bạn ấy không bao giờ cầm cái chổi quét nhà hay cọ rửa bồn vệ sinh. Bạn mình chỉ biết sạch sẽ bản thân còn mọi thứ khác như vô hình vậy”, Thanh Mai nói. Nữ sinh viên kể thêm có lần ăn cơm xong, cô ấy cầm bát của mình đi rửa, còn những thứ khác cứ để nguyên bừa bộn trong phòng. Cô không chịu được sự lười biếng và tính ích kỷ đó nên đã cãi nhau một trận rồi “đường ai nấy đi”. Quần áo mặc xong lại nhét vào tủ mặc đi mặc lại, bát đũa ăn cả tuần không rửa, bốc mùi khó chịu, thói quen vứt rác ngay dưới chân… là những tình huống oái oăm, bi hài mà không ít bạn sinh viên kêu ca vì bạn cùng phòng. “Nhắc nhở nhẹ nhàng không được mà mình cũng không thể dọn dẹp mãi nên đành ra ở riêng cho thoải mái”, một sinh viên khác bày tỏ. Sạch sẽ thái quá thành vô duyên Nhiều sinh viên kêu ca bạn cùng phòng ở bẩn, thế nhưng, có những người còn phàn nàn việc bạn cùng phòng ở quá sạch và kỹ tính. Đó cũng là nguyên nhân khiến họ tranh cãi đến mức không thể ở chung được với nhau. Khi bạn cùng phòng ở quá sạch cũng là vấn đề. Trên trang Confession của một trường đại học tại Hà Nội, sinh viên lên tiếng kể chuyện "không chịu nổi vì bạn cùng phòng quá sạch". "Cứ mỗi 2 tuần là nó tổng dọn vệ sinh, sạch sẽ từ cái chén, bát đến quạt, bàn học, máy tính. Ác liệt hơn, hôm về Tết, nó rửa chén bát, giặt chăn gối xong đóng bao. Mình hỏi làm gì, nó bảo 'cho khỏi bụi'. Kinh hoàng nhất là chén bát đựng đồ sống nó để một bên, đựng đồ ăn chín để riêng, mình để nhầm hai loại là xong phim", chàng trai này viết trên mạng xã hội. Chưa hết, vẫn theo nam sinh, cứ 11h, điện phòng phải tắt để đi ngủ. Nếu làm sai nguyên tắc, cả hai lại có “chiến tranh”. Chàng trai trong chuyện than vãn “Có hôm đi làm về, ăn xong chỉ muốn nằm nghỉ một lát rồi đi rửa bát cũng không được. Bạn ấy còn bắt qua hai lần nước rửa rồi mới tráng nước”. Đỉnh điểm khiến người bạn này không thể chịu nổi là khi một lần bạn gái đến phòng chơi, ở lại ăn cơm. Trước khi ăn, bạn cùng phòng nói “Bạn đi rửa tay rồi hãy ăn cơm” làm bạn gái ngượng ngùng, giận người yêu. Minh Đạt sinh viên Đại học Ngoại thương Hà Nội cũng chia sẻ từng ở cùng bạn mắc "bệnh" sạch quá mức. “Bạn mình đi hẹn hò còn phải mang theo đũa và thìa khi ăn ở ngoài. Mình ở cùng còn thông cảm được chứ với người lạ, sự sạch sẽ, kỹ tính như vậy trở thành vô duyên”, nam sinh viên nói. Vấn đề vệ sinh chung khi ở cùng nhau rất quan trọng. Mỗi người có thói quen riêng, nhưng khi đã chấp nhận sống chung với người khác thì cũng nên có sự nhường nhịn, thay đổi và tôn trọng để phù hợp cách sống của nhau. Để tránh hậu quả đáng tiếc, thậm chí không thể làm bạn sau thời gian ở chung, cả hai nên thiết lập ranh giới rõ ràng với bạn cùng phòng để cùng đưa ra nguyên tắc và lịch phân công dọn dẹp, vệ sinh. Sinh viên cũng nên thẳng thắn bày tỏ suy nghĩ, góp ý chứ đừng “bằng mặt không bằng lòng” để cả hai có thể chan hòa sống với nhau lâu dài. Người trẻ nói về mâu thuẫn bạn bè Người trẻ khi bước vào cuộc sống sinh viên có rất nhiều những mối quan hệ nảy sinh mâu thuẫn nếu bạn không có cách ứng xử thông minh rất dễ mất tình bạn. vấn đề với bạn cùng phòng bạn cùng phòng ở quá sạch bạn cùng phòng ở bẩn sinh viên đi ở trọ Bạn có thể quan tâm
Chương 7 Tui tăng tốc dần vì câu nói như khuyến khích của mẹ, tui cảm nhận như từng thớ thịt trong âm hộ mẹ co bóp rồi mút nhả thằng cu của tui còn hơn lúc mẹ cầm bằng tay nhưng lại sướng gấp bội lần. Đầu óc tui mụ đi, máu dồn lên mặt nóng bừng, dù đã bật quạt lớn hết cỡ nhưng cả hai mẹ con đều đang như bốc hoả. Tui dập lấy dập để, mẹ thì có kinh nghiệm hơn cứ uốn mình sang hai bên rồi lại hẩy mông lên phụ hoạ cùng tui. Bên dưới mẹ ra nhiều nước lắm, ra nhiều tới nỗi sau này tui gặp nhiều người con gái cũng không thấy ai như mẹ. Có lẽ mẹ bị kìm hãm bởi luân lý Á Đông, bởi những ngày tháng vất vả kiếm tiền, bằng những đêm xa ba không có ba làm tròn bổn phận người chồng. Giờ đây tui lại leo lên người mẹ, làm thay ba những việc của người chồng. “Ờ…ờ…s..ướ..ng ..quá con …ơi” Mẹ chỉ kêu những câu vô thức như thế mà ngửa cổ ra sau hít hà, 2 cánh tay thì ôm vai tui ghì chặt, mồ hôi túa ra như tắm “nhanh…nhanh nữa con ơi mẹ ..buồn..mẹ sắp..buồn” – Tui biết mẹ sắp ra nhưng mẹ lại nói là buồn, ý mẹ là buồn tiểu giống như khi móc cua đây mà, mẹ không biết dùng từ ra khí hay đại loại thế. Tui cũng không thể kìm lâu được nữa trong cái cảnh vô cùng kích thích này, tui tăng tốc cho những phát dập cuối cùng, đầu óc chẳng còn nghĩ gì nữa, chỉ muốn dập nhanh và mạnh bạo như muốn chiếm trọn cái âm hộ của mẹ, nó chỉ thuộc về riêng tui mà thôi. Cái cảm giác ích kỷ đó chắc bác nào gần lên đỉnh cũng đã từng trải qua. Tui gần như hét lên nhưng vẫn kìm nén vì biết đang ở trọ – “Mẹ ơi, con sướng, con ra mẹ ơi ơ ơ ờ a.. mẹ”. Tui cũng cảm nhận mẹ siết tui chặt hơn, chân ghì bên hông tui thật mạnh, mẹ cũng ra cùng với tui “mẹ cũng sướng..sướng…quá con ơi mẹ..mẹ..”. Mẹ nói như nấc lên, hôm nay tui và mẹ đều ra nhanh hơn tối qua, tui mệt quá, lúc xuất ra mắt tui hoa hết lên, tui nằm trên bụng mẹ cả phút để tận hưởng dư vị còn sót lại cũng như vì quá mệt. Đến khi lăn qua một bên thì trông thấy hai mẹ con mình mẩy ướt đẫm mồ hôi, làn da trắng của mẹ bóng lên, tóc mẹ rối bù bết lại như vừa đi mưa về, vú mẹ thì đỏ ửng vết hằn do bàn tay tui, nó cũng bóng nhẫy lên. Có lẽ mẹ mệt nên cũng chẳng chạy vội vào nhà tắm rửa phần bên dưới. Kéo cái gối, tui nhỏm người dậy thấy từ trong âm hộ mẹ thứ chất lỏng màu trắng trung quện cùng thứ nước trong hơn chảy ra bên mép đã đỏ au vì trận làm tình đầy nhục dục vừa nãy. Tui cũng kệ, mệt lắm rồi, nếu bình thường tui định cho tay vào móc thử giống mấy diễn viên nam phim Nhật ấy. Tui nằm dịch cao hơn để mẹ nép vào ngực tui, khoan khoái sau khi xuất cũng như cảm nhận tình cảm của mẹ ngày hôm nay, trong đầu lúc này tui chẳng còn nghĩ đến điều gì nữa. Cơn sóng tình đã xua tan mọi lo sợ cũng như ý nghĩ vẩn vơ của tui trong đầu. Bỗng mẹ lên tiếng – “Hôm nay lại cho một đống vào trong mẹ, có muốn chết hông ông quỷ con này?” Mẹ nói giọng nửa đùa nửa trách móc vì lúc nhập cuộc mẹ nói mẹ muốn tui kia mà. Mẹ chủ động thì chắc mẹ cũng không còn nghĩ đến chuyện tui có đeo bao hay không, lúc đó nứng quá rồi như chạy loạn thì ai mà còn để ý cái gì nữa, lao vào chiến đấu thôi. Qủa thực là khi người ta hứng tình thì bất chấp tất cả, tàn cuộc thì mới thấy hối hận hoặc nhận ra nhiều điều xong bụm miêng ko dám nói “chết cha, mình quên đeo bao mất tiêu rồi, mẹ lôi vụ hôm qua ra chắc hết đường cơm nước quá”. Tui phải cười trừ thôi chứ biết làm gì – “Thật ra lúc chiều con có mua bao với chai dầu nữa, nhưng mà lúc đấy xung quá với lại mẹ giục làm con rối không nghĩ đến xài áo mưa”. Tui cúi xuống hôn lên tóc, lên trán mẹ như hành động chứng tỏ mình vô tội và cần được minh oan. Mẹ đánh vào ngực tui mấy cái – “Cái đồ khôn lỏi, trối sạch sẽ quá ha, cũng may hôm nay là ngày tui an toàn đó, hồi sáng mua thuốc dự phòng. Tui biết kiểu gì anh cũng hùng hục như trâu mà, không đề phòng lỡ tui mang bầu là chết nha con trai”. Rồi mẹ ấn tay chỉ vào trán tui “đồ quỷ, sao lúc nãy không nói gì, hôm qua thì dụ ngon dụ ngọt người ta, còn nói phim mát người ta làm thế này thế kia, tui là tui biết tỏng ý đồ của anh rồi nha”. Vừa nói ánh mắt mẹ vừa long lanh, trông mẹ thật đẹp, vẻ đẹp hoang dại, cứ như adam và eva vậy. Tui biết mẹ bị kìm nén những ham muốn nên hôm qua mẹ mới đầu hàng trước cám dỗ của tui, tới lúc bên dưới đã ướt nhẹp rồi, tui còn cạ cạ thằng nhỏ nữa nên mẹ mới buông xuôi theo cảm xúc. Còn hôm nay mẹ cũng chủ động một phần, mẹ đã chấp nhận tui như người chồng của mẹ rồi, còn cho tui bắn vào trong, rồi mẹ mua sẵn thuốc. Mẹ đã chuẩn bị sẵn tâm lý đó rồi– “Mẹ đẹp quá, con yêu mẹ mất rồi, cả đời này con chỉ có mẹ, chỉ chăm sóc mẹ thôi”. Tui chơi bài ngửa rồi, đã nói trực tiếp những gì ngay lúc này tui đang nghĩ, không còn khoảng cách, không còn nghi ngại gì nữa. Tui nhìn mẹ rất lâu, ánh mắt trìu mến như bạn trai nhìn cô gái của đời mình vậy. Mẹ cũng nhìn tui, chỉ im lặng nhưng trong mắt mẹ thì giờ giọt nước mắt đã trào ra, lần này mẹ khóc thật sự, nước mắt của hạnh phúc, nước mắt vì thấy tui thương yêu mẹ thật lòng. Mẹ cứ ôm tui như thế, rất lâu, rất lâu rồi cả hai chìm vào giấc ngủ trong niềm hân hoan của sự khởi đầu mới… Hôm nay mình đã nhận được rất nhiều ý kiến của các bạn, khen có, chê có, đóng góp cũng có, có bạn còn viết hộp thư cho mình. Mình cám ơn tất cả các bạn đã nhận xét và để lại ý kiến đóng góp cho mình, mình xin tiếp thu tất cả những ý kiến đó và mong muốn hoàn thiện hơn. Còn về phần truyện trên đây cũng như pic đang viết của mình thì mình quyết định sẽ vẫn đi theo lối dẫn dắt có cả yếu tố tâm lý cũng như bonus chứ không chỉ dừng lại ở việc tập trung mô tả cảnh làm tình thôi thì rất nhàm chán. Đa số các bạn muốn mình viết theo phong cách của chính mình, còn có bạn chỉ trích lối đọc mỳ ăn liền là 10 chap truyện thì 9 chap chỉ có chịch và chịch. Tổng hợp lại tất cả các ý kiến mình sẽ vẫn kiên định với lối viết của mình, có non tay, có không hợp khẩu vị một số bạn thì mong các bạn cũng bỏ quá cho vì đọc free và mình viết truyện không nhuận bút mà nên đến với nhau trên cơ sở tôn trọng và giao lưu với nhau là chính ! Thân gửi !
truyen me con o chung phong tro